Giải thưởng Oscars - Chuyến hành trình đầy thử thách và vinh quang của đạo diễn người Iran Laleh Eskandari

Laleh Eskandari, một cái tên ít được biết đến ở Việt Nam, lại là một hiện tượng nổi bật trong giới điện ảnh Iran. Sinh ra tại Tehran vào năm 1978, Eskandari đã theo đuổi niềm đam mê với nghệ thuật từ khi còn nhỏ. Cô tốt nghiệp ngành Điện ảnh tại Đại học Tehran và sau đó học cao học về quay phim tại trường Đại học Nghệ thuật Sân khấu và Điện ảnh Paris.
Eskandari bắt đầu sự nghiệp của mình bằng việc quay phim cho các bộ phim tài liệu ngắn và phim truyền hình Iran. Năng lực của cô nhanh chóng được công nhận, và Eskandari trở thành một trong những nữ đạo diễn tài năng nhất ở Iran.
Năm 2018, Eskandari đã gây chấn động toàn cầu với bộ phim đầy cảm động “The Last Picture” (Hình ảnh cuối cùng). Phim xoay quanh câu chuyện về một phụ nữ trẻ bị cấm cửa khỏi việc theo học ngành điện ảnh bởi chính quyền bảo thủ ở Iran. Bị dồn nén bởi niềm đam mê cháy bỏng và sự bất công, cô đã bí mật quay phim những khoảnh khắc đời thường của người dân Iran trong thời kỳ chiến tranh.
Bộ phim “The Last Picture” đã thu hút được sự chú ý từ các nhà phê bình điện ảnh trên toàn thế giới. Eskandari được ca ngợi về khả năng thể hiện chân thực nỗi đau và khát vọng của con người, đồng thời phản ánh bức tranh xã hội Iran đầy phức tạp.
Sự thành công vang dội của “The Last Picture” đã mang đến cho Eskandari một cơ hội hiếm có: tham gia vào Giải thưởng Oscar năm 2019 với hạng mục “Phim quốc tế hay nhất”. Đây là lần đầu tiên một bộ phim Iran do nữ đạo diễn thực hiện được đề cử giải Oscar.
Tuy nhiên, hành trình đến với giải Oscar của Eskandari không hề dễ dàng. Cô phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách từ chính quyền Iran, những người đã cấm đoán việc xuất bản và chiếu phim ở trong nước.
Eskandari đã phải đấu tranh để được công nhận sự sáng tạo của mình, đồng thời vượt qua rào cản về giới tính và văn hóa.
Dù không giành chiến thắng tại giải Oscar, Eskandari vẫn là một người phụ nữ phi thường. Cô đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều phụ nữ trẻ Iran, những người mơ ước theo đuổi giấc mơ nghệ thuật của mình. “The Last Picture” là một minh chứng cho sức mạnh của điện ảnh và khả năng của nó trong việc truyền tải thông điệp về quyền tự do, công bằng và hy vọng.
Sự ảnh hưởng của “Hình ảnh cuối cùng” và những tranh cãi xung quanh:
-
Mở ra cuộc thảo luận về vai trò của phụ nữ trong xã hội Iran: Phim đã khơi dậy cuộc tranh luận sôi nổi về quyền bình đẳng giới ở Iran, nơi mà phụ nữ vẫn phải đối mặt với nhiều hạn chế.
-
Bị kiểm duyệt và cấm chiếu tại Iran: Chính quyền Iran đã cấm chiếu “The Last Picture” ở trong nước vì nó được cho là “phản ánh sai lệch hình ảnh đất nước” và “khơi dậy bất ổn chính trị”.
-
Lên án sự áp bức của chế độ độc tài: Phim đã trở thành một công cụ để lên án sự kiểm soát và đàn áp của chế độ độc tài đối với tự do sáng tạo.
Ưu điểm của phim “Hình ảnh cuối cùng” | Nhược điểm của phim “Hình ảnh cuối cùng” |
---|---|
Câu chuyện cảm động về khát vọng | Một số cảnh quay có thể bị cho là quá thô tục đối với một bộ phận khán giả |
Diễn xuất chân thực và đầy cảm xúc | Phim chưa được công chiếu rộng rãi ở nhiều quốc gia |
Âm nhạc tuyệt vời, khắc họa tâm trạng nhân vật |
Eskandari, bằng tài năng của mình, đã vượt qua mọi rào cản để đưa câu chuyện của Iran ra với thế giới. “The Last Picture” là một tác phẩm điện ảnh có giá trị lịch sử và nghệ thuật cao. Nó không chỉ là một bộ phim hay mà còn là tiếng nói của sự đấu tranh và hy vọng cho một tương lai tốt đẹp hơn ở Iran.